Lời tựa:
Hoahoa nhà mình là cún Nhật, thuộc giống Japanese chin (hay Japanese
spaniel), sinh ngày 17-1-2011 tại Việt nam, giới tính đực, lông trắng đốm vàng,
đen.
Hôm nay 18-2-2012, vừa tròn một tháng Hoahoa về với nhà mình,
mình mở topic này để ghi lại cuộc sống của Hoahoa.
Cảm ơn rất nhiều những ai đã dành thời gian ghé thăm topic
này!
Duyên với Hoahoa
------
Từ
lâu, mình đã muốn nuôi một chú cún loại nhỏ (Nhật hoặc Bắc kinh), nhưng không
có điều kiện chăm sóc nên đành gác lại.
|
Hoahoa ngày đầu về nhà mới. |
Năm ngoái, bà
xã nghỉ làm, ở nhà. Mấy tháng, cả ngày quanh quẩn chỉ có một mình, buồn quá, bà
xã bảo: Hay là mua con cún về nuôi!
Ngày 16-1-2012
(23 tháng chạp, năm Tân Mão, ngày Bính Tý), buổi sáng, mình chạy ra Lê Hồng
Phong để ngắm, tìm cún. Mình biết, ở Sài gòn, đây là nơi tập trung bán các loại
cún. Mỗi lần có dịp qua đây, mình thường lân la đến những cửa hàng bán cún để xem,
thấy con nào dễ thương là sà vào vuốt ve. Chủ hàng nhiệt tình giới thiệu về cún
và giục… mua đi, nhưng mình toàn phải bảo để đưa bà xã ra coi, bả ưng là lấy!
Rồi sau đó là… mất hút con mẹ hàng lươn!
Lần
này thì là xem và mua thật, sướng quá! Ghé cửa hàng đầu tiên, thấy ngay một cún
gấu lai, lông vàng nhạt, chừng 2 tháng tuổi, dễ thương quá. Bà chủ thấy mình
chú ý liền bế gấu lai ấn vào tay mình, bảo 900 ngàn. Chu
choa, một cảm giác thật dễ chịu. Cún như một đứa bé. Nó để yên cho mình bế, có
lúc liếm nhẹ vào tay mình. Mình ưng nó lắm, nhưng e sau này trưởng thành, nó
lớn con trong khi mình muốn loại cún nhỏ! Mình chụp ảnh nó rồi trả cho chủ
hàng. Lướt nhìn, mình thấy một cún có vẻ là cún Bắc kinh. Chủ hàng xác nhận nó
là Bắc kinh lai, 6 tháng tuổi, ra giá 1,5 triệu, rồi lại bế nó ấn vào tay mình.
Cún có vẻ hiền lành, tỏ vẻ e ngại người lạ. Mình ưng em này,
chụp ảnh để về cho bà xã xem, bả ưng là ra ôm về. Mình chưa về ngay nên lượn
sang hàng khác để xem thêm. Lại một cún gấu lai nữa, cũng tầm ấy tuổi, lông
vàng đen, giá 1 triệu. Một cún Bắc kinh lai, lông màu lửa pha đen, bảo 7 tháng
tuổi nhưng trông có vẻ cứng tuổi rồi, ra giá 1,2 triệu. Mình đang vuốt ve nó,
chưa kịp chụp ảnh thì có chị ngoài 30 tuổi đi xe máy tới, hỏi giá con Bắc kinh.
Chị ta trả 800 ngàn. Chủ hàng bảo thêm đi. Chị ta bảo không! Chủ hàng bảo: Ok,
lên đường con! Vậy là tiền trao, cháo múc, chiếc xe máy vù ga lao đi vội vã.
Vội cũng phải thôi! Hôm nay ngày ông Táo chầu trời, chắc chị ta vội về cúng bái
để ông Táo còn lên đường cho sớm, tránh… kẹt đường!
|
Những cún đã vào tầm ngắm. |
Lượn thêm một
lúc nữa, chẳng thấy em nào dễ thương hơn, mình cũng trở về nhà. Chuyển hình vào
máy tính, gọi bà xã đến xem. Bà xã ngạc nhiên: Ơ! Thì ra anh đi xem cún à! Rồi
bả gật gù: Đứa nào cũng dễ thương, đứa nào cũng được! Mình bảo: Lấy em Bắc kinh
lai.
Định chiều,
hai vợ chồng sẽ ra Lê Hồng Phong, nếu còn Bắc kinh lai thì lấy, nếu không còn
thì cùng chọn, có thể tìm được cún dễ thương hơn. Nhưng chiều nhà này mới sửa
soạn cúng để ông Táo chầu trời. Đi mua cún rồi về chuẩn bị cúng thì chắc là cập
rập. Mà mua vội để về cho kịp sửa soạn cúng thì không nên! Vả lại, mình nghĩ,
mới mua cún về, ông Táo mới gặp được tí chút đã phải lên đường, thế thì bẩm báo
với Ngọc Hoàng về cún - thành viên mới của gia đình - thế nào đây! Chắc chắn sẽ
là những nhận định, đánh giá không chính xác, dù Táo là thần! Thôi, cứ để Táo
quân đi đã, rồi hẵng mua cún về, như vậy đến cuối năm sau, Táo quân có cả một
năm theo dõi cún, khi đó có bẩm báo Ngọc Hoàng thì sẽ chính xác hơn! hehe…
Hôm sau, 24
tháng chạp, định rủ vợ đi mua cún, nhưng xem lại ngày (Đinh Sửu) thấy xung với
tuổi mình, thôi vậy! Vào mạng xem sao! Nhờ Google tìm nơi bán cún Nhật ở Sài
gòn. Loay hoay một hồi thì gặp một tin rao bán cún Nhật thuần chủng và lai Bắc
kinh ở trang bachhoa24.com. Tin rao quá hấp dẫn: Em nó tên Bo, Nhật thuần chủng, 7 tháng tuổi, có sổ sách tiêm ngừa và
chíck dại, biết kêu mở cửa cho đi tolet, ko cắn phá giầy dép, thíck gần người… Giá
1,5 triêu, mềm hơn chợ chó, bảo đảm ko bệnh tật, bao nuôi. Hoàn tiền Nếu chó
Bệnh. Sẽ giúp bạn nuôi nếu trong thời gian bạn nuôi chó bị trúng bệnh, chỉ lấy
10k/ngày, coi như tiền thức ăn thôi… Có hình, có cả clip về cún. Tiếc là
tin rao từ 1-8-2011!
Thầm nghĩ, chó
họ nuôi, bán, chắc là yên tâm hơn mua hú hoạ ngoài Lê Hồng Phong! Không biết
cún ấy còn không! Mình nhắn tin hỏi thử, không hy vọng lắm! 42 phút sau có tin
nhắn hồi âm: Có 2 bày, chó nhà nuôi. Mừng quá, gọi luôn, được trả lời: Một bày
3 tháng, một bày hơn 1 tháng. Bày 3 tháng tuổi 1,2 triệu/con. Ok, hỏi địa chỉ,
hẹn mai đến xem hàng. Xong, mở Google maps tìm đường đi. Nhà mình ở Phú nhuận,
nhà họ ở Tân Phú, mãi cuối đường Tân Kỳ Tân Quí, khúc cắt với Dương Văn Dương,
có vẻ khá xa!
Ngày 18-1-2012
(25 tháng chạp, ngày Mậu Dần), chọn giờ tốt (Tỵ 9-11 giờ) xuất phát. Ở Sài gòn
20 năm rồi, nay mới đi vào đường Tân Kỳ Tân Quí! Đường chật chội quá, giáp tết
ai cũng vội. Có khúc thấy khói um! Chà, phải có đến chục quán nướng cá lóc ngay
bìa đường, những con cá lóc to cả 2-3 kí, vàng ruộm, thơm lừng. Hôm khác có khi
dừng làm 1 chú! Nhưng giờ thì không có tâm trạng ăn uống, chỉ lởn vởn trong đầu
hình cún và cún!
Cửa nhà họ đây
rồi, có biển hiệu công ty gì đó, chả để ý. Đang ngờ ngợ thì thấy có cậu thanh
niên ra mở cổng, cầm theo cái vòi nước, chắc là tưới cây. Mình hỏi, cậu ta xác
nhận là người mà mình đã liên lạc và dẫn vào sân. Cậu ta vào nhà trong xách ra
1 cái chuồng, trong có 5 cún con, mở cửa. Tức thì 5 cún tung tăng nhảy ra khỏi
chuồng, đến quấn lấy chân người. Mình ngồi xuống, đưa tay ra, cả 5 cún lao đến,
nhảy tưng tưng, thi nhau gặm tay mình, gặm hơi quá, nhoi nhói đau.
Cả 5 cún đều
màu trắng, 4 cún có chút đốm vàng hoặc xám đen lệch một bên ở mặt. Chỉ có
Hoahoa là đốm vàng gần hết phần đầu, nhìn khá cân đối, có thêm đốm ở lưng và mông.
Không đắn đo, mình chỉ Hoahoa bảo chọn nó. Cậu ta chỉ con trắng đốm đen lệch
một bên mặt, bảo: Chú lấy con này đi, nó rất khoẻ mạnh! Mình bảo không! Mình
thích Hoahoa!
Cậu ta gọi với
vào trong nhà. Một lát thì cô chị ra, cầm theo cuốn sổ sức khoẻ, mở ra bảo
mình: Trong này ghi ngày sinh của cún, ngày chủng ngừa 5 bệnh và ngày hẹn tái
chủng. Tên của cún thì chú chọn cho nó. Cháu đã xổ lãi (tẩy giun) đầu tháng,
đầu tháng tới chú xổ cho nó lần nữa. Chú cứ yên tâm mang về nuôi, nếu chó bệnh
cháu sẽ hoàn tiền. Cần gì chú cứ liên hệ, cháu sẵn sàng giúp…
Mình bảo giá
bán nói vậy, bớt được bao nhiêu bớt đi! Cô chị bảo nếu chú lấy con kia, con kia
thì giá là 1,4 triệu, còn con này 1,2 triệu, không bớt được ạ! Mình cũng chẳng
cò kè gì, lấy tiền trả, ôm lấy cún khẽ bảo: Nào con, ra xe bố đưa về nhà!
Họ đưa cho
mình một cái túi, cho Hoahoa vào, buộc miệng túi lại, để Hoahoa thò đầu ra,
treo vào móc xe. Hoahoa không kêu, nhưng nó cựa quậy cho đến lúc đưa được cả
hai chân trước lên miệng túi mới tạm yên. Nó ngước cặp mắt lanh lợi nhìn mình,
chân trước bơi bơi như muốn trèo lên. Mình vừa chạy xe, vừa xoa nhẹ đầu nó dỗ
dành: Ngồi yên con, đường đông xe lắm, đừng cựa quậy, dễ tai nạn con ạ!
Mới chạy được
chừng hơn cây số, vừa qua một cái ngã tư, chiếc xe bỗng lắc lắc. Rồi, dính
đinh, xẹp lốp sau! Mình xuống dắt bộ, một bác già chỉ về phía trước chừng chục
mét, mừng quá mình tấp xe vào bảo họ thay ruột.
Trong lúc chờ,
mình cho Hoahoa ra khỏi túi cho nó thoáng, vừa vuốt ve nó vừa thì thầm: Đừng lo
con nhé, tự dưng thủng ruột xe, tốn tiền, nhưng mà là “của đi thay người”, coi
như con được giải hạn!... Cô bé đang chờ sửa xe, chắc là nghe thấy mình nói với
cún, quay mặt ra đường giấu một nụ cười. Chắc cô bé nghĩ: Cái ông này té giếng
(khùng) nặng!
Hoahoa bỗng
thoắt thoát khỏi tay mình vùng chạy ra phía cửa. Mình vội lao theo chặn đầu, Hoahoa
quay lại chạy vào trong. Hú hồn! Ngoài đường xe cộ nườm nượp, Hoahoa nhao ra
đường chắc chắn bị xe cán! Phải mất 5 phút, mình lừa lúc Hoahoa không để ý,
chộp nó, cho vào túi cho chắc! Ngồi chờ chừng 5 phút nữa, ruột xe đã thay xong.
Gần giấc trưa,
đường Tân Kỳ Tân Quí người xe như nêm, may là không kẹt! Hoahoa vẫn luôn cựa
quậy, mình chẳng dám chạy nhanh, vừa chạy vừa trông chừng nó.
Ừ, mà đặt tên
cho nó là gì nhỉ! Có cái tên nào cho dễ gọi, dễ mắng! Mực ư, đốm ư, jôn ư, kiki
ư… Có vẻ không ổn, mà dễ đụng hàng. Mình có một thằng con trai, thèm có thêm cô
con gái cho tình cảm mà không được. Giờ có thêm cún con, mình muốn đặt cho nó
một cái tên của con gái, cho nhà có nếp có tẻ! Nhưng mà cún này giống đực, đặt
tên con gái thì kì kì!!! Bỗng nhớ có nhiều nhà khát con gái, đẻ thêm vẫn con
trai, không thể đẻ nữa, họ cho thằng bé để tóc dài, mặc quần áo con gái… coi
như có con gái! Mình cũng đang “khát” con gái, đành vậy, nó là cún đực, kệ, cứ
đặt tên con gái, nếu nó có “khiếu nại” mình sẽ giải thích! Rồi, vậy tên gì?
Mình bỗng nghĩ tới chữ Tiểu Hoa, có vẻ giống Tàu, dễ đụng hàng, khi mắng phải
hô 2 âm, vừa mất sức, vừa dễ bị không nghiêm! Bỏ chữ Tiểu, thêm chữ Hoa nữa thì
sao? Gọi nựng: hoa hoa, nghe có vẻ được! Mắng: Hoa!.. Một âm, được, ok! Mình
xoa đầu nó: Tên con là Hoa hoa nhé! Gọi thì thế, nhưng viết mình sẽ viết liền:
Hoahoa.
Ô! Nghĩ xong
cái tên cho cún thì cũng về tới gần nhà rồi. Thêm vài khúc quẹo nữa, nhà mình
đây con ơi! Bà xã đã đợi, mở cửa sẵn. Mình xách túi vào nhà, thả Hoahoa ra bảo:
Hoahoa! Chào mẹ đi con!... Hoahoa chẳng biết lạ, xà ngay vào tay bà xã mừng rối
rít! Bà xã bồng nó lên xuýt xoa: Ôi, cún con của mẹ, dễ thương quá!...
Chiều muộn,
thằng lớn (Hoahoa giờ là “con” bé) nhà mình đi làm về, Hoahoa xấn ngay vào chân
quấn quýt. Thằng lớn nhấc bổng Hoahoa lên mắng yêu: Mày là đứa nào, có quen
tao à!...
|
Hoahoa thích chơi ở cửa nhà.
(Chụp ngày 5-2-2012) |
|
|
|
Vậy là Hoahoa
đã làm quen với mọi thành viên trong gia đình mới của nó. Thật mừng là nó được
mọi người yêu quí!
Có Hoahoa rồi,
giờ mới vào mạng tìm bài dạy nó, nhất là cái vụ đi vệ sinh. Một cái enter, Google
cho ra ngay khoảng 1.760.000 kết quả trong 0,11 giây.
Lúc đầu chỉ
đọc, thấy bài nào hay thì copy, không để ý bài đăng ở đâu. Cũng chẳng để ý sao
đó mình phát hiện ra vietdog.com. Thấy hay liền đăng ký làm thành viên, pots
bài nhờ giúp ngay vụ dạy Hoahoa đi vệ sinh. Rồi lân la đọc các bài khác. Đọc
đến bài “Nạn chó bệnh ở Lê Hồng Phong bao giờ mới chấm dứt ?” mình chợt giật
mình! Trước giờ mình chỉ biết đó là nơi tập trung bán cún ở Sài gòn, không biết
rằng ở đó là ổ bệnh tật và một số kẻ buôn bán lừa đảo, thất đức! Số mình còn
hên, chưa mua phải chó bệnh ở đó! Biết đâu đợt rồi mua phải cún bệnh ở đó, về
vài hôm cún chết, có khi nản bỏ luôn ý định nuôi cún thì sao! Có lẽ do mình có
duyên với Hoahoa nên mới tránh được vụ Lê Hồng Phong!
Hoahoa ơi! Con
phải luôn khoẻ mạnh đấy nhé!...