Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Hoahoa: Những lo lắng đầu tiên.



Mẹ yêu con
Ngày đầu Hoahoa về tới nhà mình lúc gần 11 giờ rưỡi, cũng là tầm cơm trưa. Bà xã mình sắp  cơm cho mình ăn rồi vội vã làm cơm cho Hoahoa ăn. Hoahoa có vẻ đói lắm, mắt sáng, cuống cà kê chạy quanh chân bà chủ! Theo người bán, Hoahoa rất dễ cho ăn, chỉ cần cơm, chan thêm tý nước canh, là được. Họ còn dặn đừng cho ăn ngon quá, sợ nó quen, sinh hư; đừng cho ăn nhiều thịt quá, sợ nó béo phì!... Nhưng hôm nay mình mới đón Hoahoa về, cho ăn cơm chỉ với nước canh, sợ Hoahoa không vui, sợ Hoahoa nhạt miệng! Vậy nên bà xã bảo cho Hoahoa ăn cơm với thịt heo luộc.. Thịt heo được bả cẩn thận cắt nhỏ, trộn đều với cơm vẫn còn nóng hổi, rồi cầm để trước quạt để cho nguội bớt mới cho Hoahoa ăn. Gớm, chả khác gì chăm cho người!
Những tưởng đang đói thế thì Hoahoa phải ăn ngấu nghiến. Nhưng không, Hoahoa ăn được vài miếng thì chạy ra cái khăn lau sàn nhà để gần đó gặm! Một lát lại vào ăn, nhưng được vài miếng lại chạy ra gặm khăn. Ăn được non nửa khẩu phần thì thôi. Hoahoa ăn ít, mình hơi lo, có thể đồ ăn nhà này chưa hợp khẩu vị của nó chăng! Buổi chiều, làm đồ ăn mới, vẫn cơm với thịt heo, Hoahoa cũng không ăn hết khẩu phần, dù phần ăn chuẩn bị không nhiều. Khi ăn cũng giống bữa trưa, được vài miếng lại ra gặm khăn!
Buổi tối, điện ngay cho cô chị (người bán Hoahoa), được trả lời: có thể cún con chưa quen đồ ăn mới; nếu cún không ăn hết khẩu phần, cứ để đó để cún ăn dần; cún thích ăn gan heo luộc, thịt bò… và nhắc lại giống cún này dễ nuôi, ăn cơm với canh rau cũng được.
Sáng hôm sau, sẵn có thịt bò tươi, bà xã cho Hoahoa ăn cơm với thịt bò, nhưng tình hình vẫn thế. Ăn ít nhưng Hoahoa vẫn nghịch, vẫn chơi, không thấy có biệu hiện của sự mệt do đói, nhưng mình không khỏi lo lắng. Hoahoa không ngon miệng, nếu kéo dài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ. Hoahoa không biết nói, làm sao để biết lý do Hoahoa không ngon miệng đây!
Bữa trưa, vẫn cơm với thịt bò. Mình ngồi xem Hoahoa ăn. Cơm vừa đặt xuống, Hoahoa hăm hở ăn, chắc là đói lắm! Nhưng mới được vài miếng, Hoahoa đã vội chạy ra cái khăn dũi miệng xuống gặm. Rồi bỗng Hoahoa ngồi dậy, miệng há, hai chân trước rối rít cào vào miệng. Trời, có thể thịt bò dính răng nó, làm nó sợ! Mình vội bế nó, banh miệng nó để tìm miếng thịt dính răng, nhưng không có. Ở hàm trên có ít cơm vẫn dính, mình gỡ ra luôn, rồi để Hoahoa xuống dỗ nó: Ăn đi con! Nhưng Hoahoa có vẻ e ngại, có vẻ sợ đồ ăn mặc dù đang đói. Mình bảo bà xã: Thôi không cho nó ăn với thịt bò nữa, thịt bò dính răng làm nó sợ! Bà xã phân bua: Em cắt nhỏ thịt rồi mà! Để chiều em mua gan heo cho nó ăn vậy!
Lại gọi điện cho cô chị, kể chuyện Hoahoa ăn thịt bò bị dính răng. Nghe xong cô chị dặn thêm: Ngày tết chú đừng cho cún ăn bánh chưng nhé. Bánh chưng dễ dính răng. Khi bị dính, cún sẽ cào miệng, có khi cào rách miệng đấy…
Mình chợt nhớ, khi bế Hoahoa, có lúc lông cổ Hoahoa có dính mấy hạt cơm. Và khi nãy, lúc banh miệng Hoahoa, mình thấy cơm dính vào hàm trên của nó. Ơ-rê-ka, tìm ra nguyên nhân rồi! Cơm nhà mình nấu bằng gạo dẻo nên dính miệng Hoahoa. Vậy nên cứ ăn vài miếng nó lại chạy ra cái khăn dũi miệng, gặm… để thoát cái sự dính cơm! Tội quá! Giá mà Hoahoa biết mách: cơm dính quá mẹ ơi!
Bộ đồ ăn của Hoahoa
Buổi chiều, gan heo luộc cắt nhỏ trộn với cơm, thêm tý nước bóp đều cho khỏi dính, đặt xuống, Hoahoa chén một mạch ngon lành! Ăn xong còn ngước nhìn chủ như muốn ăn thêm! Mình thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được một gánh nặng!
Sau sự cố cơm… dính răng, Hoahoa thể hiện là một “con bé” dễ tính, không kén ăn và ăn tốt, đúng như người bán nói. Nhờ tài chăm sóc của bà xã, Hoahoa chưa bỏ bữa lần nào. Hôm nào ngon miệng thì chén một mạch. Hôm nào ngang dạ thì ăn một nửa, hơn nửa, sau một hai tiếng thì phần còn lại cũng được Hoahoa “thanh toán” hết.
Như nhiều cún khác, Hoahoa rất thích ngồi chầu chủ ăn và… xin ăn. Những lúc như vậy, vẻ mặt của Hoahoa rất háo hức với cặp mắt sáng “lung linh”, miệng ư ứ, nếu chủ chưa chú ý thì “gâu” một tiếng… Rồi chủ đưa cho cái gì cũng ăn. Nào là thịt ư, gan ư, trứng vịt lộn ư, rau luộc ư, rau canh ư, bắp ư, khoai lang ư, chuối ư, mít ư… đưa miếng nào, Hoahoa ăn miếng đó, miếng nào ngon quá thì mắt sáng ngời, nuốt chả kịp nhai, miếng nào rớt xuống đất tự nhặt lên ăn tiếp…
Nhìn Hoahoa ăn ngon lành làm mình cũng thèm ăn luôn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét